Tôi ghét anh ... đồ du côn
Phan_2
Tôi đưa tay lên sờ trán nó phán một câu xanh rờn:
- Tao thấy mày nên đi viết tiểu thuyết tình cảm Trang ợ, khi nào xuất bản ra sách nhớ báo để tao mua một cuốn mở hàng cho đỡ ôi..hehe
Nó khẽ gạt tay tôi ra nhăn mặt:
- Tao đang nói chuyện nghiêm túc mà lị
- Thì tao cũng đâu có đùa… rõ vớ vẩn cô giáo vào rồi kìa.
Cô giáo vào lớp cắt đứt câu chuyện của hai đứa tôi
Chap 6: Thầy giáo thực tập mới
Cuối cùng cũng đến tiết năm là tiết học tôi trông đợi nhất trong ngày, vì tiết này là tiết sinh hoạt, tôi có thể an giấc thoải mái mà không sợ bị ghi vào sổ đen.
Vì thế ngay khi có tiếng trống ra chơi tiết 4 tôi đã gục xuống bàn đánh một giấc. Trong giấc ngủ chập chờn tôi nghe thấy tiếng thầy chủ nhiệm bước vào thao thao bất tuyệt một hồi, ngay sau đó là những tiếng hét lớn Ồ…Ồ…Ồ….UỀ….UỀ…UỀ… khiến cho tôi có cảm giác như mình đang xuất hiện trong một buổi xử án của Bao Công và kinh khủng hơn tôi chính là…tên phạm nhân sắp bị đưa ra cẩu đầu chảm.
Khi lưỡi chém lạnh toát vừa kề xuống cổ tôi thì tôi vụt tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm lưng áo, đáng sợ quá. Ngay lập tức tôi phải đưa tay lên bịt lỗ tai vì những tiếng la hét inh ỏi của lũ con gái trong lớp như đang được gặp thần tượng.
Có chuyện gì thế nhỉ? Tôi quay sang định hỏi con Trang nhưng chỉ thấy mỗi cái xác của nó, còn hồn thì đã bay theo hướng nào rồi, đôi mắt ốc lồi của nó mở to hết cỡ, nước dãi chảy cả ra, tôi tò mò nhìn theo hướng ánh mắt của nó, khuôn mặt của cái tên đang cười toe toét trên bục giảng khiến tôi giật mình suýt ngã ngửa ra đằng sau.
Kia chẳng phải là cái tên khỉ lông vàng tôi đâm phải ban sáng đấy ư, sao hắn lại xuất hiện ở lớp tôi, chẳng lẽ hắn là học sinh mới…À thằng này láo bằng tuổi mà dám xưng anh gọi em với tôi ngọt xớt, cứ chờ xem ta sẽ cho mi biết tay.
Thầy Nam chủ nhiệm lớp tôi năm nay đã ngoài năm0, tuổi già sức yếu, lỗ tai vốn không được tốt vậy mà h lại bị lại bị tiếng la hét của lũ quỷ cái trong lớp hành hạ khiến cho thầy tức nước vỡ bờ vội lục tìm cái thước kẻ khủng bố và…
- RẦM……IM HẾT NGAY CHO TÔI….
Sau cái đập xém thủng bàn của thầy CN những cái loa phát thanh hoạt động với công suất lớn nhất cũng phải lặng im. Thầy Nam nhìn lớp một lượt rồi lấy lại giọng nói:
- e hèm, xin giới thiệu với các em, bắt đầu từ hôm nay Thầy Quốc Thiên sẽ trở thành giáo viên thực tập chính của lớp ta….
- H..Ả....Ả...Ả Ả……..!_ những cái loa lại được lên dây cót hoạt động hết mình.
Cả người tôi gần như đông cứng lại, đến hơi sức để hét lên như bọn kia cũng không còn nữa, chúa ơi sao cái số con nó lại đen như chó thui thế, đụng ai không đụng lại đụng trúng ông giáo viên thực tập, còn là chủ nhiệm nữa mới chết chứ, tôi vội vàng gục mặt xuống bàn, hai vành tai đỏ ửng lên, con Trang lúc này mới thoát khỏi giấc mộng trai đẹp quay sang vỗ vai tôi hồ hởi nói:
- Dậy đi mày, ông thầy mới đẹp trai hết sẩy, dậy đi mấy khi được ngắm trai đẹp miến phí thế này
- Kệ cha nó để im cho tao ngủ_ Tôi hất tay nó ra gắt lên.
- Rõ chán mày, trai đẹp như thế cũng chê.
Phía trên bục giảng thầy Nam một lần nữa lại phải chịu đựng những âm thanh chói lọi.
- RẦM…._ lại một tiếng động kinh hoàng vang lên cả lớp im phăng phắc. Thầy Nam hắng giọng nói tiếp:
-… Thông báo với các em thầy Thiên là một trong những sinh viên xuất sắc của trường Đại học sư phạm một, thầy ấy sẽ dậy các em môn tiếng anh._ Cả lớp lại rộ lên những tiếng la hét
" Ôi môn Tiếng Anh dễ thương của mình" tôi thầm kêu lên trong đầu chỉ muốn bật dậy hét lên thật to cho bõ tức.
Chỉ tội nghiệp cho thầy Nam già yếu sau hai lần vận nội công sức tàn lực kiệt nên chẳng còn tiếng Rầm nào nữa thay vào đó là một giọng thều thào:
- Thôi các em giao lưu với thầy giáo mới đi
Những tiếng la hét lại rộ lên, thầy Nam đi ra khỏi lớp không quên để lại một cái lắc đầu ngán ngẩm: " lũ trẻ thời nay thật là..haizzz"
Còn lại một mình ông thầy khỉ lông vàng bắt đầu khoa môi múa mép nở nụ cười sát gái khiến cho bọn con gái trong lớp gần như phát điên lên. Rồi cất giọng dịu dàng hắn ta nói:
- Chào các em, thầy là Quốc Thiên, từ hôm nay thầy sẽ tạm thời chủ nhiệm lớp ta, mong các em giúp đỡ.
Lại cười, có vẻ như ông thầy khỉ vàng hiểu rất rõ lợi thế của mình là nụ cười sát gái nên đem ra dùng suốt, hừ đúng là nhìn thấy ghét.
Diệp Chi lớp trưởng đứng lên hô to:
- cho một tràng pháo tay nào cả lớp
- RÀO…RÀO…RÀO…._ một tràng pháo tay ròn rã vang lên, ơ hơ hơ cái bọn này làm cứ như là đi xem xiếc thú không bằng.
Tiếng vỗ tay vừa dứt lũ con gái ở dưới đã nhao nhao lên hỏi, toàn những câu hỏi vớ vẩn đại khái là thầy bao nhiêu tuổi, có người yêu chưa, nhà thầy giàu không v.v.. đúng là suy nghĩ của con gái. Cuối cùng Diệp Chi là người may mắn được đứng lên hỏi ông thầy khỉ vàng một câu. Con nhỏ yểu điệu đứng dậy, dịu dàng nói: ( khiếp bình thường quát lớp như đúng rồi thế mà giờ thì….)
- Thầy có thể cho tụi em biết ấn tượng của thầy về trường Thanh Đằng là gì không?
- Câu hỏi của em rất hay_ lại cười ( muốn bẻ răng lắm rồi)_ Trường Thanh Đằng nổi tiếng là ngôi trường có nền giáo dục tốt, cở sở vật chất khang trang, đào tạo ra nhiều nhân tài, hôm nay được chứng kiến quả thực là trăm nghe không bằng một thấy, trường có cảnh quan rất đẹp, học sinh các em đều rất ngoan tuy nhiên….
- Sao hả thầy?_ lũ con gái ở dưới lại nhao nhao lên
- Chậc buổi sáng thầy vừa bị một nữ sinh đâm phải, cô bé có lẽ cũng tầm tuổi các em, cô bé đã để lại cho tôi một ấn tượng xấu…
ĐOÀNG…. Gì gì thế này cô nữ sinh ấy chẳng phải là tôi sao??
- Ấn tượng xấu sao thầy?
- Cô bé ấy là người đâm vào tôi trước nhưng không những không in lỗi mà còn đòi tiền bồi thường.
Cái gì cơ, tôi đòi hắn tiền hồi nào chỉ tại lúc đó tôi tức quá nên mới buột miệng nói thôi, vậy mà hắn dám vu oan cho một con người vô (số) tội như tôi. Thằng chết tiệt ấy lại tiếp tục bằng một chất giọng buồn buồn như con chuồn chuồn:
- Haizz... sự thực là nó để lại cho tôi một ấn tượng không tốt về hs trường Thanh Đằng
Lũ con gái trong lớp bắt đầu lôi..tôi ra để chửi rủa, những lời lẽ độc ác được phun ra khiến tôi lạnh cả xương sống, tiếng con Linh "loa" lanh lảnh:
- Tao mà biết con nào, tao dần cho nhừ xương.
Thế này thì quá lắm rồi, như một phản xạ tự nhiên, tôi đập tay xuống bàn một cái rõ mạnh _ RẦM_ rồi đứng bật dậy gườm gườm nhìn ông thầy khỉ vàng trước con mắt sửng sốt của cả lớp….
Chap 7: Chém gió với thầy thực tập
Thằng thầy khỉ vàng giật mình nhìn lại tôi bằng đôi mắt mở to đầy kinh ngạc (Hừ mở to nữa ra mà nhìn bổn cô nương người vừa bị ngươi nói xấu đi, đồ gắp lửa bỏ tay người), rồi ngay sau đó lại cười toe nói:
- Sao vậy? em có điều gì muốn hỏi à?
Gần trăm con mắt đều quay xuống nhìn như thể tôi là một sv lạ vừa đáp xuống trái đất.
Con Trang bên cạnh cũng ngước con mắt dò hỏi lên nhìn tôi, không khí trong lớp im lặng đến ngột ngạt. Tình trạng đó kéo dài trong năm, ngay sau đó tôi đã lấy lại được bình tĩnh nở một nụ cười không thấy mặt trời đáp:
- Dạ không, chỉ là em thấy con kiến đang bò trên bàn nên ngứa tay đập chết nó thôi ạ._ tôi nghiến răng trèo trẹo cố gắng sao cho giọng nói của mình ít mùi tà khí nhất.
- Ồ nghe có vẻ em rất ghét kiến?_ lại cười
- Không chỉ ghét thôi đâu em căm thù chúng_ Tôi cũng mỉm cười " dịu dàng" đáp lại.
- Tại sao vậy?
- Vì chúng có một tật xấu là nhân lúc người ta không để ý thì quay ra "cắn trộm", đó là cái tính mà em ghét nhất, thầy không thấy tính như thế là xấu sao?_ tôi hỏi bằng một giọng mỉa mai.
- Hà hà… nhưng tôi lại rất thích kiến vì chúng nhỏ nhỏ rất dễ thương.
- Vậy thầy đã nghe câu này chưa: thích loài vật nào thì tính cách cũng giống loài vật đó đấy._ tôi nhìn ông thầy cười tươi rói nói.
- Thật sao, rất cảm ơn em đã khen tôi chăm chỉ và cần cù_ Ông thầy khỉ vàng hồ hởi nói cười còn tươi hơn cả tôi.
Ôi trời đất ơi xem ai đang tự sướng thế kia, rõ là khùng. Tôi suýt nữa thì phá lên cười
- Ý của em là các tật xấu kìa._ tôi nuốt nước bọt từ tốn nói cố gắng nín cười.
- À…. ra vậy, thật buồn quá thế mà tôi cứ tưởng… còn em, em thích con vật nào?
Hà hà định đưa tôi vào tròng đây mà, đừng hòng.
- Hihi em ư?, ghét thì nhiều nhưng thích thì không con nào cả?
- Một kiểu trả lời trốn tránh rất khôn ngoan.
- Cảm ơn thầy đã quá khen, nếu trốn được thì cứ trốn còn hơn có những người không có đủ khả năng để trốn tránh.
- Em…
Vậy là cuộc giao lưu giữa thầy giáo mới và cả lớp đã trở thành cuộc đấu khẩu giữa tôi và thầy giáo, tuy miệng thì cười toe toét nhưng ánh mắt lại đều phát ra lửa, lời lẽ thì như có gai, chỉ tội cho bọn trong lớp hết quay lên bục nhìn thầy giáo khỉ vàng rồi lại quay xuống cuối lớp nhìn tôi, kiểu này không bị trẹo cổ mới là lạ.
Tôi và hắn vẫn gườm gườm nhìn nhau hồi lâu mà không biết trống đã đánh từ lúc nào. Cuối cùng giọng nói nhỏ nhẹ của nhỏ Diệp Chi vang lên như chiếc kéo cắt xoẹt bầu không gian căng thằng:
- Thầy ơi….
Ông thầy khỉ vàng giật mình thoát ra khỏi cuộc đại chiến bằng ánh mắt với tôi quay sang Diệp Chi mỉm cười hỏi:
- Sao vậy em?
- Dạ, trống đánh được năm phút rồi thầy ạ!
Tèn…tén…ten, ông thầy khỉ vàng lúng túng thấy rõ vội khoát tay mỉm cười ra hiệu cho cả lớp đi về. Tôi cho sách vở vào cặp và ra khỏi lớp sau cùng (bàn cuối mà), đi bên cạnh là cái Trang, tôi thủng thỉnh đi qua ông thầy khỉ vàng không quên để lại một cái lườm suýt rách mắt. Nhưng đi đến cửa lớp thì bỗng có tiếng gọi giật lại:
- Khoan đã tôi có thể nói chuyện với em một chút không?
Tôi quay lại bước đến nở một nụ cười hình bán nguyệt (giả vờ) dịu dàng nói:
- Dạ, có gì thầy cứ nói?
- Em có vẻ ghét tôi (rất mới đúng), thực ra ban nãy tôi không có ý nói xấu em, tôi…
Không để hắn kịp biện minh tôi vội nói
- Em nào dám ghét thầy, ngược lại em còn cảm thấy mình thật may mắn vì đã để lại "ấn tượng sâu sắc trong lòng thầy" chứ, mà thôi muộn rồi em chào thầy em về_ tôi dài giọng nói rồi cúi đầu chào lễ phép, bên cạnh tôi con Trang vẫn đang ngẩn ngơ như một quả mơ.
- Đi mau lên mày định ở đây học đến tối à_ . Tôi vội kéo tay nó đi gắt lên mà không biết ở đằng sau có một người đang nhìn mình mỉm cười lầm bẩm" dễ thương quá
Chap 8: Con bạn đểu
Vừa ra khỏi cửa lớp con Trang đã vội rút tay ra khỏi tay tôi, nó nhảy lên bá cổ tôi gằn giọng nói:
- Nói mau, có phải mày quen thầy Thiên không?
Tôi nhăn mặt hất tay nó ra cằn nhằn:
- Số tao chưa đen đến mức đấy.
- Hứ, quen với một người đẹp trai tài giỏi như thầy thì có gì mà đen, nhưng mà nghe cách mày và thầy ấy nói chuyện cứ như hai người quen nhau ý.
- Chậc quen biết cái hạng ấy để tao tổn thọ à, chỉ là một sự cố nhỏ thôi.
Nói rồi tôi kể cho nó nghe về sự cố ban sáng, nhưng tôi chưa kịp end bằng một câu cay độc như bình thường thì con Trang đã hét ầm lên:
- Trời ạ, té ra mày là cái con nhỏ vô duyên ấy?
Tôi vội lấy tay bịt miệng nó lại khẽ quát:
- Be bé cái mồm thôi mày định để cho cả làng cả nước biết đấy à?
- iết…ồi,….hả..a, …ạt…ở…uá ( biết rồi, thả ra ngạt thở quá)
Tôi vừa thả tay ra nó đã nhào đến cốc vào đầu tôi một cái, rồi lấy tay xoa xoa môi, vuốt ngực quát:
- Mày định giết người giệt khẩu đấy à? Yên tâm đi giết tao xong rồi mày cũng đi tù mọt gông thôi con ạ._ ngừng một lát con nhỏ lại tiếp_ mà nghĩ cũng lạ, sao số mày lại hên thế chứ, khi không lại được đụng độ toàn trai đẹp…. liệu đây có phải là sự khởi đầu của một mối tình đẹp như trong truyện không nhỉ?
Tôi chán nản nhìn nó lắc đầu, bệnh của con này phải có cái máy tẩy não may ra mới chữa được.
- Ê mày lắc đầu cái gì thế?
- Tao lắc đầu vì mày khùng quá Trạng ợ, mày nên nhớ hiện thực và trong truyện khác xa nhau.
- Khác chỗ nào_ nó vẫn gân cổ lên cãi
- Chẹp, nếu là tao thì chẳng bao giờ tao đi thích một đứa suốt ngày cãi nhau chí chóe với mình cả. tao nghĩ mày nên cất cái mộng tưởng ấy của mày đi, sống thực tế một chút
- Rồi mày cứ chờ xem_ nó hằn học nói.
- Trang ạ….
- Sao?
- Qua cuộc nói chuyện này với mày tao lại càng thêm háo hức muốn đến nhà mày ăn tối để thăm quan nơi đã tạo lên con khùng như mày đấy hahahahaa
- Á……con kia đứng lại
Quãng đường về nhà lại ngập tràn tiếng cười của hai đứa.
==========================
Cuối cùng cũng có một buổi chiều được nghỉ thoải mái, kế hoạch của tôi là ngủ đến một rưỡi rồi đến nhà sách, lâu lắm rồi tôi không đến đó, không biết đã có thêm quyển sách gì hay chưa, quả thực là một kế hoạch tuyệt vời. Vì thế mà khi vừa ngủ dậy tôi đã hăm hở đạp xe đến nhà sách.
Tôi chọn được hai cuốn khá hay là: những hiện tượng tự nhiên khó lí giải và Toán học lí thú, định bụng sẽ ghiền hai cuốn này suốt buổi chiều. Tôi hí hửng cầm hai cuốn sách và mua một chai nước đến chỗ bàn đọc sách, nhưng chưa kịp đặt mông xuống ngồi thì chuông điện thoại đã reo inh ỏi, tôi đưa máy lên tai nghe, tiếng nói lanh lảnh bên kia đầu máy khiến tôi rùng mình, còn ai khác ngoài con Trang nữa chứ:
- Ê Nhiên, đến chỗ tao ngay đi, bọn tao vừa tổ chức một buổi gặp mặt, nhưng bên nữ còn thiếu một người, nên mày đến đi.
- Không được tao bận rồi_ Tôi trả lời ngay không do dự, đang yên đang lành lại bày trò gặp mặt gặp miếc gì không biết, rõ chán thà ngồi ở đây đọc sách còn hơn đi gặp mặt mấy cái thằng suốt ngày cười nhăn nhở như con dở ấy.
- Tại sao hả?_ nó hét ầm lên, tôi vội đưa máy ra xa tai
- Tao nói rồi, tao bận, mày rủ đứa khác đi
- Được rồi mày sẽ phải hối hận vì sự lựa chọn này đấy
- Là sao?.... hối hận cái gì cơ?_ Tôi thắc mắc
- Khà khà khà, mày có muốn tao nói cho mọi người biết mày chính là con nhỏ vô duyên ban sáng đã đâm vào thầy Thiên mà còn đòi tiền bồi thường không?
- Mày…mày..
- Đảm bảo mày sẽ có một lượng antifan khổng lồ đấy, và danh hiệu thần đồng ưu tú của mày sẽ được thay bằng biệt danh nữ hoàng vô duyên ha ha ha….
Tôi tức đến sôi cả máu chỉ hận chưa xả thịt, lột da, nuốt gan, uống máu cái kẻ đang nói chuyện với tôi, không thấy động tĩnh gì con Trang tiếp tục nói:
- Thế giờ mày có đi không? Mà không đi thì tao cũng không ép, tao bận lắm, sau khi nói chuyện xong với mày tao còn phải gọi điện cho con Linh "loa" ( là cây buôn tin của lớp tôi) để nói chuyện gì đó mày cũng biết đấy, à…thế thôi nhớ..
- Khoan… khoan đã, nói cho tao địa điểm đi_ Tôi yếu ớt nói, con này đúng là ép người quá đáng mà
- Phải thế chứ, cứ như thế từ đầu thì tao đâu phải dùng biện pháp mạnh…. Địa điểm ở quán trà sữa Violet, đến nhanh đấy.
Nó tắt máy cái rụp, phải cố gắng lắm nó mới kiềm chế để không ném cái điện thoại ra đường, cuối cùng tôi đút điện thoại vào túi quần nuốt nước mắt nhìn hai cuốn sách chưa kịp đọc trang nào, sao cái số tôi nó lại đen như thế chứ huhuhu
Đúng là khôn ba năm dại một giờ, một người thông minh xuất trúng như tôi vậy mà do một phút lầm lỡ kể cho cho con bạn đểu nghe về sự cố đâm phải ông khỉ vàng ban sáng để giờ nó lôi ra uy hiếp tôi thế này đây, còn gì là đạo lí nữa ông trời ơi…..
Chap 9: Buổi gặp mặt
Sau khi trả hai cuốn sách mà chưa kịp ngó trang nào, tôi hậm hực đạp xe đến quán trà sữa Violet, con Trang đã đứng ở trước quán chờ tôi, trông nó có vẻ suốt ruột. Tôi chưa kịp dựng xe nó đã nhào đến nắm tay tôi quát:
- Con kia…mày định đến sau khi buổi gặp mặt kết thúc à?
- Thì cũng phải từ từ cho tao thở chứ
Nó buông tay tôi ra nhìn tôi từ đầu đến chân rồi nhăn mặt nói:
- Mày định trả thù bằng cách làm bẽ mặt tao à? Đi gặp mặt mà mày ăn mặc cái kiểu gì kia.
Tôi nhìn cái Trang rồi nhìn vào mình, đúng là một trời một vực, trong khi nó dịu dàng với một chiếc váy hồng dài đến đầu gối, trang điểm nhẹ, thì tôi trông bụi bặm trong chiếc áo phông trắng có in chữ: học, học nữa, học mãi và quần jean đen, trông chả giống với một đứa đi gặp mặt gì cả. Tôi nhìn cái Trang cười nhăn nhở biện minh:
- Lúc ấy tao đang ở nhà sách mà, đến nhà sách ai lại mặc váy và trang điểm.
Nó thở hắt một cái rồi kéo tay tôi đổi giọng hồ hởi nói:
- Thôi không nói nữa vào nhanh đi mọi người đang chờ, đúng như tao mong đợi toàn những anh chàng đẹp trai hết sẩy.
Trang kéo tôi đến một chỗ ngồi gồm bốn thằng con trai và ba cô gái. ba cô gái đều xinh xắn và dễ thương đang cúi đầu ngồi e thẹn, còn đám con trai đúng như tôi dự đoán cười nhăn nhở như con dở suốt (làm tôi liên tưởng đến mấy con cún đang chờ thức ăn).
Bọn họ đều là những tên đẹp trai, nhưng trong đó có một tên đẹp nổi bật hắn ngồi đối diện tôi, nhưng sao gái năm mà trai chỉ có bốn thôi nhỉ, tôi quay sang thắc mắc với con Trang thì nhận được ánh mắt ngây thơ vô (số) tội của nó, anh chàng đẹp trai ngồi đối diện tôi lên tiếng giải thích:
- À… còn thằng bạn mình nữa nó đến sau.
- Vậy chúng ta cứ làm quen trước nhé_ con Trang hồ hởi nói ( thấy ghét chưa kìa)
Bắt đầu từ tụi con trai
- Mình là Văn
- Mình là Bảo
- Mình là Hải
- Mình là Dương
Đến lượt các cô gái
- Mình là Hương
- Mình là Lan
- Mình là Phượng
- Còn mình là Trang_ cái Trang vui vẻ nói tiện thể đá một cái vào chân tôi, lừ mắt ra hiệu
- N..h..i..ê..n_ Tôi kéo dài giọng, rõ là chán cứ như trò trẻ con ấy
Anh chàng đẹp trai nhất bọn tên Dương cứ nhìn tôi chằm chằm khiến tôi khó chịu, còn con Trang thì liếc tôi khẽ cười nói nhỏ:" nó để ý mày rồi đấy"
Cái nhìn của anh ta khiến tôi nổi giận định đứng dậy quát cho một trận nhưng đã bị cái Trang kéo lại, nó làm động tác hai nắm đấm đập vào nhau, ý muốn nhắc nhở tôi về sự cố ban sáng. Tôi đành nuốt giận mỉm cười nhìn anh ta dịu dàng nói:
- Này cậu, mình hỏi cậu một câu được không?
- Được…. được chứ_ anh ta toe toét cười đáp
- Nếu cậu bị một người nhìn chằm chằm vào liệu cậu có thấy dễ chịu không?
- Ơ…à.. mình xin lỗi_ anh ta lúng túng gãi đầu nhìn nó cười_ cậu thẳng thắn thật
- Cảm ơn cậu quá khen_ Tôi cũng cười rồi quay mặt sang hướng khác, bên cạnh tôi con Trang đang tíu tít với anh chàng tên Hải, còn ba cô gái kia cũng ríu rít với hai anh chàng còn lại.
- Mình hỏi bạn một câu được chứ?_ Dương hỏi tôi
- Được chứ_ tôi cười
- Tên họ đầy đủ của cậu là gì?
Dù hơi thắc mắc nhưng tôi cũng trả lời:
- Ừm…. Tôn Nữ Hà Nhiên……
- A…_ anh chàng tên Dương bật hét to khiến mọi người cùng quay ra nhìn _ cậu đúng là
Tôn Nữ Hà Nhiên..?
- Thật, ai nói phét cậu làm gì_ Tôi bực mình nói, cái tay này rõ là gàn dở chẳng lẽ không dưng tôi lại dùng tên giả nói chuyện với hắn
- Ý..ý mình không phải vậy… M..ình muốn nói ra cậu chính là người đã tạo lên lịch sử khi đỗ vào trường Thanh Đằng với số điểm gần như tuyệt đối chỉ thiếu có không phẩy năm, được mệnh danh là con cưng của trường Thanh Đằng, đạt giải nhất trong các cuộc thi English test, IQ, toán học, sinh học…. nổi tiếng với trí thông minh siêu đẳng, được coi như một thần đồng.
Ơ hơ hơ, chết mất tôi sắp sướng đến phụt máu mũi ra đây, không ngờ Tôn Nữ Hà Nhiên tôi lại nổi tiếng đến thế, có khi tôi phải xem xét việc thành lập CLB những người hâm mộ mới được hô hô. Không chỉ anh chàng tên Dương mà sáu người còn lại (trừ cái Trang) cũng quay ra nhìn tôi bằng con mắt thán phục, xem ra buổi gặp mặt hôm nay cũng không chán lắm.
Dù sướng đến ngất đi được nhưng tôi tự bảo với mình phải kiềm chế, vì thế tôi chỉ mỉm cười nhẹ nhàng khiêm tốn nói:
- Cậu nói quá rồi, tôi không giỏi như thế đâu.
- Sao lại không giỏi như thế, còn hơn ấy chứ, bạn biết không mình rất hâm mộ bạn_ anh chàng Dương nhanh nhảu nói
Chu choa cái tên này sao mà dễ thương thế, hắn nói câu nào tôi mát ruột câu đấy, không kiềm chế được tôi tặng cho hắn một nụ cười tít mắt.
Được một lúc thì anh chàng Dương nói muốn đi WC, do bất cẩn tôi đánh đổ trà ra tay nên cũng đứng dậy xin phép vào nhà vệ sinh, trước khi đi con Trang còn liếc mắt nhìn tôi cười ẩn ý, trời đất nó làm cứ như tôi và anh chàng Dương kia vào nhà vệ sinh hẹn hò không bằng. Híc…
Chap 10: Phan Mạnh Dương…đồ dê già
Rửa xong cái tay và hất tí nước vào mặt, tôi khoan khoái bước ra ngoài, bỗng giọng nói oang oang của anh chàng Dương ở WC ngay bên cạnh phát lên khiến tôi tò mò dừng bước lắng nghe
- Mấy h rồi sao mày còn chưa đến, bọn nó cứ thắc mắc sao bên con trai có bốn người.
….
- Không lằng nhằng mày thua cược tao mà, đến ngay đi, lũ con gái mà thấy mày cứ phải gọi là nhỏ dãi thèm thuồng (thằng này nói ghê quá)
….
- Xinh á? Chẳng có con đếch nào cả toàn bọn dê già đóng giả cừu non thôi (tôi thấy hắn giống hơn)…. À có một con bé….…
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian